Khi ước mơ đỗ ULIS trở thành động lực vượt qua rào cản ngôn ngữ
Từ năm lớp 10, “Sống chết phải vào được ULIS” là phương châm sống và học tập của Thanh Thanh. Từ chỗ “mất gốc” ngoại ngữ, chỉ trong 3 năm cố gắng hết sức, cô nữ sinh đã đỗ vào trường U mơ ước. Cùng tìm hiểu về hành trình cảm xúc của Thanh Thanh nhé!
Có bạn nào đặt mục tiêu sống chết phải vào được ULIS như mình không?
Cách đây 5 năm, khi đó mình đang học lớp 10. Phải nói là sức học của mình rất kém, nhất là môn tiếng Anh, điểm trung bình chỉ toàn 4,5 điểm.
Lên lớp 11, mình bắt đầu nhận thức được rằng đã đến lúc phải thay đổi, đã đến lúc phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời của mình. Mình bắt tay vào học một cách nghiêm túc và điên cuồng. Mình đi học thêm một cô tiếng Anh trong trường với trình độ từ mất gốc đi lên, rồi mua thêm sách, mua thêm các khóa học trên mạng.
Đó là thời điểm mông lung nhất trong cuộc đời, vì mình không biết có đỗ nổi đại học không, nhìn tương lai thấy mù mịt quá. Nhiều đêm nằm suy nghĩ rồi bật khóc, vì thấy những năm trước vô dụng quá, mải chơi và không tận dụng thời gian học, để đến năm 11 mới bắt tay vào học thì đã quá muộn. Lúc đó mình suy nghĩ như vậy.
Nhưng thật may mình có một người bạn, bạn ý luôn động viên và nhắc mình KHÔNG BAO GIỜ LÀ QUÁ MUỘN. Từ đó mình càng quyết tâm hơn và bắt đầu những tháng ngày miệt mài sách vở.
Nói đến ULIS, chắc chắn lúc đó mình không dám mơ tới, vì điểm chuẩn cao nhất nhì toàn quốc. Mình chỉ dám đặt mục tiêu 20, 21 điểm thôi và tự động viên mình cố gắng. Đến năm lớp 12, sau một năm cố gắng, mình thấy sức học có tiến bộ, điểm bắt đầu cao hơn, mình bắt đầu nghĩ đến ULIS.
Và từ đó câu nói “Sống chết phải vào được ULIS” là phương châm sống của mình.
Sau nhiều ngày cày cuốc, luyện tập, buồn vui có, nản lòng có, quyết tâm có, mình đã đặt chân được vào ngôi trường này. Mặc dù thiếu 0,5 điểm để đỗ NV1, nhưng mình cũng đã đỗ vào Khoa Ngôn ngữ và Văn hóa Pháp với số điểm gần 34 (đối với mình là cao).
Từ bỏ lựa chọn ngôn ngữ ban đầu để đặt niềm tin vào ULIS, mình luôn tự nhủ rằng “Cánh cửa này đóng lại sẽ có cánh cửa khác mở ra”. Cho nên, các bạn hãy cứ mơ và bắt tay vào hành động rồi sẽ đạt được điều mình mong muốn.
Vậy sau 2 năm học tập tại đây, mình có hối hận không? Câu trả lời là KHÔNG. Mình được trải nghiệm rất nhiều điều mới mẻ và hay ho tại nơi này.
Ngay từ năm nhất, mình đã may mắn được vào Ban Truyền thông của câu lạc bộ tiếng Pháp Espace Francophone. Được quen rất nhiều anh chị tài năng và dễ mến, mình thấy được sự nhiệt huyết của tuổi trẻ đang chảy trong người.
Ngoài ra, ULIS có rất nhiều các hoạt động ngoại khóa như ULIS Job Fair – Ngày hội việc làm, Ngày hội Sắc màu Pháp ngữ, các buổi tọa đàm giao lưu sinh viên với các đại sứ, hay các lễ hội đầy màu sắc khác nhau từ các khoa ngôn ngữ Hàn, Nhật, Trung, Đức, Nga, Ả Rập,… Những trải nghiệm này giúp mình mở mang tầm mắt và khát khao được khám phá.
Mình thầm cảm ơn bản thân vì ngày đó đã lựa chọn ULIS làm nơi gửi gắm 4 năm thanh xuân.
Mình luôn tự hào vì là một ULISer mang trong mình khẩu hiệu “Be ULISer – Be cool”.
Thanh Thanh